AppTruyen
Thư viện
Cấu hình Crawler
Alpha Của Tôi Là Đỉnh Lưu Trùng Sinh
Mộc Tửu
Edit Metadata
#1
Chương1: Trùng sinh
#2
Chương2: Thiếu niên trung học lật lại nhân sinh
#3
Chương3: Cắn chớt Khương Hành
#4
Chương4: Đỉnh lưu Alpha hàng đầu
#5
Chương5: Cắn thật
#6
Chương6: Cơ bụng
#7
Chương7: Kết bạn Wechat
#8
Chương8: Mèo
#9
Chương9: Tranh chấp
#10
Chương10: Game show giải trí
#11
Chương11: Bán nghệ
#12
Chương12: Theo dõi
#13
Chương13: Hot search
#14
Chương14: Khôn ngoan và bảo vệ
#15
Chương15: Xé rách mặt
#16
Chương16: Khuấy động rắc rối trong bữa tiệc
#17
Chương17: Khương tổng câu Ngô Đồng
#18
Chương18: Chuyển nhà
#19
Chương19: Khoe chân chó
#20
Chương20: Lựa chọn
#21
Chương21: Xấu hổ
#22
Chương22: Theo dõi
#23
Chương23: Làm rõ
#24
Chương24: Gộp 3 chương
#25
Chương25: Nghi ngờ
#26
Chương26: Live stream
#27
Chương27: Đối đầu
#28
Chương28: Kết thúc
#29
Chương29: Hỏi tội
#30
Chương30: Giữ người lại
#31
Chương31: Ngọa Long Phượng Sồ
#32
Chương32: Bảo vệ
#33
Chương33: Suy đoán
#34
Chương34: Suýt nữa thì lật xe
#35
Chương35: Ký hợp đồng
#36
Chương36: Tâm động
#37
Chương37: Gặp gỡ
#38
Chương38: Hiểu lầm
#39
Chương39: Xáo trộn
#40
Chương40: Suy nghĩ quá nhiều
#41
Chương41: Suýt chút nữa bị lộ
#42
Chương42: Họp lớp
#43
Chương43: Đưa em về
#44
Chương44: Đánh dấu tạm thời
#45
Chương45: Sau khi đánh dấu
#46
Chương46: Nguyên nhân
#47
Chương47: Hồi ức
#48
Chương48: Khoảng cách
#49
Chương49: Sốt cao
#50
Chương50: Bùng nổ
#51
Chương51: Làm rõ
#52
Chương52: Tai nạn thương tích
#53
Chương53: Tâm ý
#54
Chương54: Tin tưởng
#55
Chương55: Thuyết phục
#56
Chương56: Điều trị
#57
Chương57: Bảo mẫu
#58
Chương58: Yoga
#59
Chương59: Phủ quyết
#60
Chương60: Mẹ Khương
#61
Chương61: Giữ chân
#62
Chương62: Rung động
#63
Chương63: Hỉ lạc
#64
Chương64: Giao thừa
#65
Chương65: Vạch trần
#66
Chương66: Quá khứ
#67
Chương67: Lì xì
#68
Chương68: Khai máy
#69
Chương69: Phát bệnh
#70
Chương70: Phát sinh chuyện
#71
Chương71: Đau lòng
#72
Chương72: Hỏi tội
#73
Chương73: Bùng nổ tinh thần
#74
Chương74: Ảnh chụp
#75
Chương75: Nghi ngờ
#76
Chương76: Chất vấn
#77
Chương77: Tình địch
#78
Chương78: Ăn dưa
#79
Chương79: Sáng một anh tối một anh
#80
Chương80: Scandal
#81
Chương81: Nghe lén
#82
Chương82: Hôn
#83
Chương83: Tuyết lở
#84
Chương84: Gặp nạn
#85
Chương85: Giải cứu
#86
Chương86: Cứu thoát
#87
Chương87: Tỉnh lại
#88
Chương88: Nghi ngờ
#89
Chương89: Kỳ dịch cảm
#90
Chương90: Công khai
#91
Chương91: Ngoại tình
#92
Chương92: Nghi ngờ
#93
Chương93: Xích mích
#94
Chương94: Con trai
#95
Chương95: Hỗ trợ
#96
Chương96: Nuông chiều
#97
Chương97: Hẹn hò
#98
Chương98: Kết (1)
#99
Chương99: Kết (2)
#100
Chương100: Phiên ngoại 1
#101
Chương101: Phiên ngoại 2
#102
Chương102: Phiên ngoại 3
Exit Editor
Editing #62: Chương62: Rung động
Save Content
Saved!
Title:
<div class="chapter-c" id="chapter-c" itemprop="articleBody"><p>Lúc phố lên đèn, đèn đường lần lượt được thắp sáng, xuyên qua cành cây bên ngoài cửa sổ đan xen với ánh sáng ấm áp trong phòng.</p><p>Lý Duyệt Ninh đã nấu ăn xong, rửa tay lau tay như mọi khi liền mặc áo khoác vào chuẩn bị về nhà.</p><p>Ngô Đồng cố gắng giữ bà ở lại ăn tối.</p><p>Lúc trước cậu chỉ nghĩ bà là một bảo mẫu, cảm thấy thoải mái với mọi thứ bà làm. Nhưng bây giờ đã khác trước đây, bảo mẫu đã trở thành mẹ của thầy Khương, Ngô Đồng thật sự đã bị dọa sợ một lúc lâu.</p><p>Lý Duyệt Ninh nhẹ nhàng từ chối, nói rằng cha Khương Hành đã nấu ăn ở nhà đang chờ bà về ăn.</p><p>Ngô Đồng không còn cách nào khác đành phải từ bỏ, cậu nói sẽ đưa bà về nhà, nhưng lại bị từ chối, nói cậu cứ quay về đi không cần đưa bà về.</p><p>Nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ của Ngô Đồng, Khương Hành đứng dậy phá vòng vây rồi đích thân đưa Lý Duyệt Ninh ra ngoài, theo sau là con husky vẫn lưu luyến không muốn tách khỏi bà.</p><p>Khi Khương Hành và con husky từ bên ngoài trở về vì lạnh, Ngô Đồng đã đứng ở bàn với một bàn đã đầy sẵn thức ăn.</p><p>Con husky chạy đến ăn đĩa trái cây trên bàn trà, Khương Hành đi đến phòng ăn, thấy Ngô Đồng lơ đãng, liền mỉm cười: "Có chuyện gì sao? Cậu đang suy nghĩ gì vậy?”</p><p>“Thầy Khương." Ngô Đồng thấp giọng nói.</p><p>"Ừ?" Khương Hành kiên nhẫn đáp lại, đi tới bên cạnh cậu, kéo ghế cho cậu, đợi cậu ngồi xuống mới trở về chỗ ngồi đối diện với chiếc bàn vuông nhỏ.</p><p>"Dì ấy sẽ không hiểu lầm quan hệ của chúng ta chứ?" Điều mà Ngô Đồng lo lắng lúc này chính là câu hỏi này: "Liệu tôi có gây rắc rối cho anh không?"</p><p>Khương Hành sững sờ một lát, cười bất lực.</p><p>Ngô Đồng giỏi mọi thứ, nhưng cậu quá ngoan.</p><p>Khương Hành có thể nhìn ra, mỗi lần hắn xuất hiện trước mặt Ngô Đồng mắt đối phương đột nhiên sáng lên, giống như hắn là sao vậy.</p><p>Đó là ánh sao chỉ xuất hiện trong mắt bạn khi bạn nhìn thấy người mình thích.</p><p>Mặc dù Khương Hành có một gia đình hạnh phúc và cuộc sống êm ả từ khi còn nhỏ, nhưng dù là học ở trên trường học hay là học ở giới giải trí hiện tại, từ khó quên nhất mà hắn học được chính là "Tranh giành"</p><p>Tất cả mọi thứ đều phải tranh giành mới có, Khương Hành tin rằng nó cũng áp dụng trong tình cảm.</p><p>Hắn đột nhiên hận sắt không thành thép.</p><p>Nếu Ngô Đồng từ lúc bắt đầu đã bị Lý Duyệt Ninh bắt được, vậy thì Lý Duyệt Ninh có thể sẽ đóng gói cậu rồi đưa cho hắn chỉ trong vài phút.</p><p>Lý Duyệt Ninh rất dễ dỗ cho một người vui vẻ, chỉ cần miệng Ngô Đồng ngọt hơn trước mặt bà, làm vừa lòng bà chỉ là một chút, sau đó lại một chút xóa nhòa ranh giới giữa cậu và bà, trong lòng bà liền xác định con dâu này.</p><p>Nhưng Ngô Đồng quá ngoan ngoãn.</p><p>đầu óc đơn giản, không có quá nhiều ý tưởng và bản lĩnh vượt qua ranh giới, cho đến bây giờ cậu vẫn sợ rằng sự xuất hiện của mình sẽ gây khó khăn cho Khương Hành.</p><p>Ngoan ngoãn đến mức trái tim Khương Hành mềm nhũn thành bông ấm áp.</p><p>"Không sao." Khương Hành mở miệng nói: "Chỉ là gần đây bà ấy rảnh rỗi, hay trêu chọc người khác, nghe nói bà ấy đang liên hệ với một người bạn để giới thiệu Beta hoặc Omega cho tôi."</p><p>Hắn nhấp một ngụm canh gà hầm, ngước mắt lên liếc nhìn Ngô Đồng, ánh mắt mang theo ý cười: "Cậu vừa giúp tôi giải quyết được phiền toái này, cho nên tôi vẫn phải nói tiếng cảm ơn cậu rồi."</p><p>Ngô Đồng: "..."</p><p>Chắc chắn bọn họ đã bị hiểu lầm rồi.</p><p>Nhưng cậu có để lại ấn tượng tốt với dì Lý không?</p><p>Ngô Đồng tuyệt vọng nhớ lại những mảnh vụn khi cậu ở cùng với Lý Duyệt Ninh, từ cảnh tượng hôm nay đến ngày đầu tiên cậu gặp bà trong biệt thự.</p><p>Mọi khung hình trong trí nhớ đều được cậu kiểm tra cẩn thận, thở phào nhẹ nhõm khi xác nhận mình không làm gì sai trước mặt Lý Duyệt Ninh.</p><p>Rồi cậu nghĩ đến... Tại sao mình lại quan tâm đến việc mình có để lại ấn tượng tốt trước mặt Lý Duyệt Ninh hay không? Có lẽ số lần liên lạc với bà ấy sau này rất ít, tương lai có thể còn không thể gặp lại nữa ấy.</p><p>Cậu lục tung cái bụng lên, gãi tim vò phổi, tự hỏi không biết mình sẽ để lại ấn tượng gì cho Lý Duyệt Ninh... Nó giống kiểu lần đầu tiên đến ra mắt cha mẹ của bạn trai, và bạn muốn chiếm được trái tim của cha mẹ của đối phương bằng mọi cách có thể.</p><p>Không đúng, tại sao cậu lại muốn gặp cha mẹ người ta chứ! Mà lại còn là kiểu người yêu của thầy Khương về ra mắt, sao mình dám nghĩ nhiều như vậy chứ!</p><p>Ngô Đồng lén lút nhìn Khương Hành, mặt đỏ lên, não sắp thiêu đốt.</p><p>Chiều ngày thứ hai, Bệnh viện Nhân dân Đệ Nhất An Hải.</p><p>Khi Ngô Đồng trịnh trọng bước vào phòng bệnh, bà nội Dương đang giải thích với bệnh nhân rằng tối hôm qua có một Beta mang theo con của bà và ba Alpha để buôn chuyện về ADN, khi bà ngẩng đầu lên nhìn, bà thấy Ngô Đồng bị hai người đàn ông cao lớn theo sau.</p><p>"..." Bà nội Dương sững sờ: "Tiểu Đồng, hai người này là ai?"</p><p>Ngô Đồng nhìn chằm chằm vào ánh mắt đột nhiên sáng ngời của bà nội Dương, không được tự nhiên mà giới thiệu: "Đây là bạn cháu và trợ lý của anh ấy.”</p><p>Khương Hành và Lạc Dương lịch sự chào hỏi bà: "Cháu chào bà."</p><p>Bà nội Dương nhìn chằm chằm Khương Hành, xác nhận từng chữ một: "Bạn Alpha của cháu?”</p><p>"Vâng" Ngô Đồng vê vê ngón tay, từ đầu đến cuối, trong lòng cậu xoay quanh một cảm giác kỳ lạ và xấu hổ như kiểu bị cha mẹ bắt gặp yêu đương.</p><p>Bà nội Dương run rẩy, chỉ vào Khương Hành, nhìn chằm chằm vào mắt hắn rồi mở miệng, trong miệng phát ra âm thanh. Sững sờ đến mức không nói được gì trong chốc lát.</p><p>Thấy vậy Ngô Đồng lo lắng đến mức vội vàng đi ra ngoài tìm bác sĩ. Bác sĩ chuẩn bị kiểm tra cho bà thì bà liền vỗ vỗ bàn tay đang cầm dụng cụ của bác sĩ với vẻ chán ghét: "Tôi không sao, chỉ là hơi sốc khi được gặp cháu rể của mình thôi."</p><p>Ngô Đồng: "..."</p><p>Cháu rể Khương Hành chỉ sững sờ, khẽ mỉm cười: "Bà nội, để cháu giúp bà sắp xếp đồ đạc nhé."</p><p>Ngô Đồng nhìn Khương Hành như nhìn thấy ma: "?" Có phải cậu bị ảo giác không, tại sao thầy Khương dường như thích nghi tốt với danh hiệu này vậy?</p><p>Hôm nay, cậu đến đón bà nội Dương về nhà ăn tết như đã hứa, vừa bước xuống lầu trong bộ quần áo chỉnh tề thì thấy Khương Hành đã ngồi trên ghế sofa xem tin tức tài chính, quay đầu lại vì nghe thấy âm thanh của cậu.</p><p>Hắn liếc nhìn thời gian: "Bây giờ cậu đi bệnh viện à?"</p><p>Ngô Đồng thẳng thắn gật đầu: "Bây giờ đi, bà nội Dương giờ này chắc cũng ngủ dậy rồi."</p><p>"Được, chúng ta đi thôi."</p><p>Ngay sau đó, Ngô Đồng sững sờ nhìn Khương Hành tự nhiên đứng dậy, duỗi mép gấp trên áo vest, cầm điện thoại lên gọi cho Lạc Dương, bảo hắn bây giờ ra chờ bọn họ ở cổng sân số 1.</p><p>Sau đó hắn lấy một cái khóa từ tủ chìa khóa xe, lúc chuẩn bị đi thang máy đến gara, hắn quay đầu nhìn Ngô Đồng vẫn còn đang sững sờ hỏi: "Đi thôi, không phải cậu định đi đón bà nội Dương sao?"</p><p>"Vâng..." Ngô Đồng sững sờ nói.</p><p>Khương Hành ấn nút thang máy xuống: "Vậy thì đến đây, thang máy sắp lên rồi."</p><p>Nhưng Omega lại đông cứng tại chỗ, không thể đi được bước nào.</p><p>"Thầy Khương, có lẽ anh đã hiểu lầm rồi." Ngô Đồng ngẫm nghĩ, xác nhận với hắn: "Là tôi đi đón bà nội Dương chứ không phải 'chúng ta' ”</p><p>Khi thang máy đến, Khương Hành đi vào trước, Ngô Đồng do dự một giây, sau đó liền đi theo vào cửa, cửa thang máy đóng lại.</p><p>Khương Hành khẽ mỉm cười: "Hôm qua bà Lý nhờ tôi giúp cậu đến đón bà nội, lời mẹ dặn tôi không thể không nghe."</p><p>Ngô Đồng: "..." Trước đó anh đã tiết lộ trong một cuộc phỏng vấn rằng dì Lý muốn anh học văn khi anh chọn chuyên ngành ở trường đại học, nhưng anh vẫn khăng khăng chọn ngành tài chính theo ý kiến của mình cơ mà, tại sao lúc đó anh không nghe lời mẹ anh như vậy?</p><p>Khương Hành nói dối không đỏ mặt, đảo mắt nhẹ nhàng ấn xuống gara.</p><p>Điều mà Ngô Đồng có thể không nhận ra là trên thực tế, đưa ai đó đến bệnh viện đón người nhà về nhà cũng là một động thái rất dễ dàng để các trưởng lão nghĩ lung tung.</p><p>Ngô Đồng ngoan ngoãn trước mặt Lý Duyệt Ninh, nhưng điều đó không có nghĩa là Khương Hành sẽ ngoan ngoãn và vừa mắt với gia trưởng của Ngô Đồng.</p><p>Một cơ hội hiếm có khó tìm đó là đến bệnh viện đón bà nội Dương như vậy, làm sao Khương Hành có thể bỏ lỡ cơ chứ.</p><p>Khương Hành lại nói: "Bà nội Dương ở bệnh viện lâu như vậy, chắc bà cũng tích lũy rất nhiều đồ đạc, một mình cậu không thể lo được hết, dù sao tôi cũng rảnh nên bèn giúp một tay.”</p><p>Lời nói của hắn quá chuẩn chỉ, Ngô Đồng không tìm được lý do để từ chối, cho nên đành phải để Khương Hành đi theo.</p><p>Trong bệnh viện, Khương Hành và Lạc Dương chăm chỉ giúp bà nội Dương thu dọn đồ đạc mà bà đã nằm viện bấy lâu nay.</p><p>Ngô Đồng bị hai người bọn họ loại trừ, cho nên đành bị bà nội Dương kéo ngồi ở mép giường, nhìn hai người bọn họ bận rộn, bà nội Dương vui mừng xiết bàn tay cậu hỏi thăm.</p><p>Ngô Đồng: "Bà nội Dương, để cháu nói trước, cháu và thầy Khương thật sự chỉ là bạn bè bình thường thôi.”</p><p>"Ừ ừ, bạn bè bình thường, bạn bè bình thường." Bà nội Dương thản nhiên nói: "Tên thằng nhóc kia là Khương Hành à? Cái tên này thật sự rất hay, sau này dù cho con của hai đứa có giống ai cũng đều xinh đẹp hết."</p><p>Ngô Đồng: "Chỉ là bạn bè bình thường thôi bà.”</p><p>"Ừ ừ." Bà nội Dương nhìn Khương Hành trả lời cho có lệ.</p><p>Bà nhìn chằm chằm Khương Hành đang chất đồ đầy một chiếc vali, đang nghiêng người mở vali thứ hai.</p><p>Nhìn tác phong gọn gàng khi làm việc, dáng vẻ làm việc của người này, và bộ quần áo này, nhìn vào tinh thần, khí chất và tác phong đều tốt, thoạt nhìn, nó đến từ một người khác thường, bà hài lòng.</p><p>"Cháu tìm được Alpha như vậy bà cuối cùng cũng có thể yên tâm rồi." Bà nội Dương nhẹ nhõm v**t v* tay Ngô Đồng.</p><p>Ngô Đồng vẫn đang giãy giụa yếu ớt: "Thầy Khương thật sự không phải bạn trai cháu..."</p><p>"Được rồi, bà tin mà." Không thể tránh khỏi việc Tiểu Đồng yêu đương lần đầu tiên ở độ tuổi còn trẻ như vậy bị ngại, bà nội Dương hiểu hiểu.</p><p>"Hai đứa gặp nhau như thế nào vậy?" Bà tò mò.</p><p>Giọng điệu hóng chuyện này hiển nhiên vẫn là hỏi theo kiểu thăm dò cháu rể, Ngô Đồng bất lực kể cho bà nghe chuyện Khương Hành gõ cửa nhà mình trong đêm tuyết rơi hôm đó.</p><p>"Đây đúng là duyên trời tác hợp mà!" Bà nội Dương ngạc nhiên một cách thú vị, bà thích tin vào những thứ duy tâm này: "Khương Hành không tìm nhà người khác mà lại tìm đến nhà cháu, ngay cả ông trời cũng thấy hai đứa xứng đôi... Tốt, tốt lắm.”</p><p>Ngô Đồng sững sờ, trái tim run lên.</p><p>Cậu không tin vào điều kỳ diệu như định mệnh, nếu số phận được định sẵn, thì ông trời đối xử với cậu quá bất công.</p><p>Nhưng sau khi qua lời của bà nội Dương về duyên phận gặp gỡ Khương Hành... Có vẻ như cực kỳ đẹp và có ý vị.</p><p>Khi Ngô Đồng nhìn lên Khương Hành, Alpha đẹp trai đang chăm chỉ dọn dẹp hộp cơm trưa của bà nội Dương vừa mới rửa xong sau khi vội vàng ăn trưa, đi ra khỏi phòng tắm đi lại vào phòng bệnh.</p><p>Sau khi phai nhạt hào quang, Khương Hành không có cảm giác thanh tao ngoài tầm với mà còn được nhuộm bằng pháo hoa nhân gian thuần khiết và tự nhiên, thoạt nhìn hắn không khác gì những Alpha thường, nhưng ngoại hình và hào quang trên cơ thể quá nổi bật.</p><p>Cảm nhận được ánh mắt của cậu, Khương Hành cho cậu một ánh mắt trấn an, nhẹ giọng nói: "Chờ chút, sắp xong rồi.”</p><p>Ngô Đồng ngoan ngoãn cúi đầu.</p><p>Trong thời gian bà nội Dương nằm viện, tất cả đồ đạc đều đã thu dọn xong, Ngô Đồng đi làm thủ tục xuất viện.</p><p>Khương Hành và Lạc Dương mang theo túi lớn túi nhỏ, Ngô Đồng đỡ bà nội Dương, người dần dần bị thiệt thòi về tay chân sau tuổi tác lên chiếc Maybach mà Khương Hành lái, trong ánh sáng trong trẻo và ấm áp của buổi chiều mùa đông hòa vào dòng xe cộ ồn ào tấp nập.</p></div>
Sửa thông tin truyện
Tên truyện
Tác giả
Thể loại (csv)
Cover URL
Mô tả
Một ngày nọ, lưu lượng đang nổi Ngô Đồng lên Weibo cao giọng công khai chuyện tình yêu của mình với đỉnh lưu Khương Hành. Mọi người đều biết, Ngô Đồng giới tính là Omega nhưng lại cùng với Alpha trợ lý tên là Khương Thanh Nguyên có mối quan hệ dây dưa vô cùng mập mờ. Đám cư dân mạng ngồi hóng drama không ngại nhiều chuyện cứ thế ngồi chờ Ngô Đồng cùng Alpha kia hợp lực cắm sừng Khương Hành. Nhưng thế dell nào lại chờ được tin hai con hàng kia cắm sừng lại cậu. Trong ảnh là hình hai Alpha hàng đầu đang ôm nhau trìu mến trên giường bệnh, đôi môi mỏng của Khương Hành chạm nhẹ vào trán của Alpha kia, nếu bỏ qua về mặt giới tính thì bức ảnh này nhìn đến vô cùng hài hòa. . #Đỉnh lưu Khương Hành yêu đương AA, hai mối tình tay ba 2 A- 1 O. #Ngô Đồng đầu đội sừng rồi, bị hai tên đồng tính lừa gạt tình cảm, mỗi cái hastag sau đều bạo hơn cái hastag trước, cư dân mạng lúc đó đều hóa đá. Ngoài kia thế giới gió tanh mưa máu, trong nhà Ngô Đồng cũng mưa máu gió tanh với "tiểu tam". Khương Hành: "Tiểu Đồng, em nghe anh giải thích!" Ngô Đồng: "Chia tay!" Khương Hành: "Anh thật sự không có hôn nó..." Ngô Đồng: "Ảnh chụp rành rành như vậy, tôi có mắt đấy, tôi cũng không mù đâu. Chúng ta chia tay đi!" Khương Hành: "Nó là con ruột của chúng ta!" “???” Ngô Đồng xù lông, chỉ vào thằng "Con trai ruột" cao gần 1,9m cách mình chưa đầy năm tuổi: "Đội sừng cho tôi cũng đừng tìm lý do hoang đường như này mà giải thích chứ? Cút! Chia tay đi!" Khương Thanh Nguyên: “...” Ba đừng nói vậy, đúng thật là ba sinh con ra đó. Gọi tiếng 'ba' lâu như vậy rồi, ba thật sự để con kêu cho vui tai á hả 😀😀 Mẹ nó chứ, muốn hét lên câu cảm lạnh 😊 Khương Hành là cựu đỉnh lưu một thời- nay là giám đốc của Tập đoàn giải trí Mục Đồng, sau nhiều năm trôi qua vẫn đẹp trai lắm tiền, trong nhà có một cậu con trai cao phú soái, nhưng hắn lại vẫn còn độc thân. Vừa bước chân vào nhà liền trở thành mẹ, hai cha con vô cùng đẹp trai đứng cạnh bên nhau ngồi hưởng phú quý. Vô số Omega lùa tới như gà, miệng quàng quạc như vịt nhưng không một ai tiến cửa thành công. ... Có một ngôi mộ được chôn cất trong trái tim Khương Hành, đó là người yêu mà đến ch.ết cũng không quên, là mẹ ruột của con trai hắn, sinh mệnh của người ấy mãi mãi dừng lại ở tuổi đôi mươi. Khương Hành nghĩ rằng mình sẽ rất cô đơn và sống với con trai cho đến hết đời, nhưng lại không ngờ sẽ có một ngày hắn lại cùng con trai trở lại mười mấy năm trước. 1. AxO, con trai là con ruột Tên lúc trước: Lão bà không thừa nhận con là em ấy sinh 2. Thiết lập quay lại quá khứ, không phải thế giới song song 3. Điềm văn, giới giải trí, trùng sinh, ABO, nhẹ nhàng Tóm tắt bằng một câu: Qua một đêm tự dưng có thêm chồng con. Đặng: phần đầu thằng con hơi láo với công là có lý do, góc nhìn của m.n là người đọc nên thấy công 10/10. Nhưng với con của 2 người nó bị tiêm nhiễm bởi 7 cô 8 dì và bên ngoài. Nó không phải người đọc nó không thể hiểu hết công. Đối với nó cha Alpha của nó là 1 người bỏ bê con cái. Nói yêu ba Omega của nó mà lại nghe theo mấy bà cô ở nhà đi xem mắt (mặc dù k xem) M.n đừng thấy nó hỗn mà không thích nó, sau này mọi chuyện sẽ sáng tỏ.
Nguồn