AppTruyen
Thư viện
Cấu hình Crawler
Alpha Của Tôi Là Đỉnh Lưu Trùng Sinh
Mộc Tửu
Edit Metadata
#1
Chương1: Trùng sinh
#2
Chương2: Thiếu niên trung học lật lại nhân sinh
#3
Chương3: Cắn chớt Khương Hành
#4
Chương4: Đỉnh lưu Alpha hàng đầu
#5
Chương5: Cắn thật
#6
Chương6: Cơ bụng
#7
Chương7: Kết bạn Wechat
#8
Chương8: Mèo
#9
Chương9: Tranh chấp
#10
Chương10: Game show giải trí
#11
Chương11: Bán nghệ
#12
Chương12: Theo dõi
#13
Chương13: Hot search
#14
Chương14: Khôn ngoan và bảo vệ
#15
Chương15: Xé rách mặt
#16
Chương16: Khuấy động rắc rối trong bữa tiệc
#17
Chương17: Khương tổng câu Ngô Đồng
#18
Chương18: Chuyển nhà
#19
Chương19: Khoe chân chó
#20
Chương20: Lựa chọn
#21
Chương21: Xấu hổ
#22
Chương22: Theo dõi
#23
Chương23: Làm rõ
#24
Chương24: Gộp 3 chương
#25
Chương25: Nghi ngờ
#26
Chương26: Live stream
#27
Chương27: Đối đầu
#28
Chương28: Kết thúc
#29
Chương29: Hỏi tội
#30
Chương30: Giữ người lại
#31
Chương31: Ngọa Long Phượng Sồ
#32
Chương32: Bảo vệ
#33
Chương33: Suy đoán
#34
Chương34: Suýt nữa thì lật xe
#35
Chương35: Ký hợp đồng
#36
Chương36: Tâm động
#37
Chương37: Gặp gỡ
#38
Chương38: Hiểu lầm
#39
Chương39: Xáo trộn
#40
Chương40: Suy nghĩ quá nhiều
#41
Chương41: Suýt chút nữa bị lộ
#42
Chương42: Họp lớp
#43
Chương43: Đưa em về
#44
Chương44: Đánh dấu tạm thời
#45
Chương45: Sau khi đánh dấu
#46
Chương46: Nguyên nhân
#47
Chương47: Hồi ức
#48
Chương48: Khoảng cách
#49
Chương49: Sốt cao
#50
Chương50: Bùng nổ
#51
Chương51: Làm rõ
#52
Chương52: Tai nạn thương tích
#53
Chương53: Tâm ý
#54
Chương54: Tin tưởng
#55
Chương55: Thuyết phục
#56
Chương56: Điều trị
#57
Chương57: Bảo mẫu
#58
Chương58: Yoga
#59
Chương59: Phủ quyết
#60
Chương60: Mẹ Khương
#61
Chương61: Giữ chân
#62
Chương62: Rung động
#63
Chương63: Hỉ lạc
#64
Chương64: Giao thừa
#65
Chương65: Vạch trần
#66
Chương66: Quá khứ
#67
Chương67: Lì xì
#68
Chương68: Khai máy
#69
Chương69: Phát bệnh
#70
Chương70: Phát sinh chuyện
#71
Chương71: Đau lòng
#72
Chương72: Hỏi tội
#73
Chương73: Bùng nổ tinh thần
#74
Chương74: Ảnh chụp
#75
Chương75: Nghi ngờ
#76
Chương76: Chất vấn
#77
Chương77: Tình địch
#78
Chương78: Ăn dưa
#79
Chương79: Sáng một anh tối một anh
#80
Chương80: Scandal
#81
Chương81: Nghe lén
#82
Chương82: Hôn
#83
Chương83: Tuyết lở
#84
Chương84: Gặp nạn
#85
Chương85: Giải cứu
#86
Chương86: Cứu thoát
#87
Chương87: Tỉnh lại
#88
Chương88: Nghi ngờ
#89
Chương89: Kỳ dịch cảm
#90
Chương90: Công khai
#91
Chương91: Ngoại tình
#92
Chương92: Nghi ngờ
#93
Chương93: Xích mích
#94
Chương94: Con trai
#95
Chương95: Hỗ trợ
#96
Chương96: Nuông chiều
#97
Chương97: Hẹn hò
#98
Chương98: Kết (1)
#99
Chương99: Kết (2)
#100
Chương100: Phiên ngoại 1
#101
Chương101: Phiên ngoại 2
#102
Chương102: Phiên ngoại 3
Exit Editor
Editing #42: Chương42: Họp lớp
Save Content
Saved!
Title:
<div class="chapter-c" id="chapter-c" itemprop="articleBody"><p>Cấp quyền truy cập camera giám sát ở nhà cho Ngô Đồng?</p><p>Một chút do dự lóe lên trên hàng lông mày đẹp trai của Khương Hành.</p><p>Có khoảng 20 camera giám sát trong nhà, một ở hành lang lối vào, một ở phòng khách, một ở phòng kho, một ở phòng thay đồ, và một ở phòng nghiên cứu, mấy cái còn lại được phân phối trong hành lang và nhà để xe ngầm của ngôi nhà.</p><p>Hắn bình thường không nhìn camera, hệ thống an ninh của Hạc Tê Loan rất hoàn hảo, việc lắp đặt camera để đó cho có cảm giác tâm lý an toàn như người bình thường mà thôi.</p><p>Cấp quyền truy cập camera giám sát nhà cho Ngô Đồng, về khách quan thì hắn cũng không có vấn đề gì, nhưng...</p><p>Khương Hành sợ Ngô Dồng có thể hóa đá ngay tại chỗ khi nhìn thấy con husky ở nhà biến thành người sống.</p><p>Mà hắn rất chắc chắn rằng nếu hắn đồng ý với yêu cầu này của Ngô Đồng thì thằng khuyển tử đang tuổi nổi loạn của hắn có thể sẽ mài dao đến gặp hắn muộn nhất là tối nay.</p><p>Mặc dù trong những năm qua, vì một số nguyên nhân có thể khiến Khương Thanh Nguyên không thích, Khương Hành luôn bận rộn với công việc, kể từ khi Khương Thanh Nguyên bảy tám tuổi, thời gian ở bên nhau giữa hai cha con qua từng năm đã trở nên ít đi, sự hiểu biết về đứa con trai đang lớn lên nhanh chóng giảm dần.</p><p>Nhưng Khương Hành vẫn ít nhiều hiểu được được một số hành động kỳ kỳ quái quái của Khương Thanh Nguyên.</p><p>Ví dụ, nó không quan tâm nhiều đến việc liệu nó có bị phát hiện ra rằng nó có khả năng thay đổi từ chó thành người hay không, nhưng nó có lòng tự trọng cực cao thà ch.ết còn hơn là để ba nó- người mà nó coi trọng nhất biết rằng nó là một con chó.</p><p>Lại còn là loại hus ngáo chuyên làm những chuyện phá nhà phá cửa nữa chứ.</p><p>Bên này, Ngô Đồng và Khương Thanh Nguyên đang hồi hộp chờ đợi câu trả lời của Khương Hành.</p><p>Loa tai nghe điện thoại của Ngô Đồng không lớn, nhưng nó không là gì với sức mạnh thích giác của Khương Thanh Nguyên lúc này, nếu chăm chú lắng nghe, nó vẫn có thể nghe được bảy tám phần.</p><p>Khương Hành do dự một lát, Khương Thanh Nguyên nghe thấy hắn nói bằng giọng trầm ấm êm dịu, ngay cả khi sóng mạng bị nhiễu: "Chuyện này... Tôi cũng không phải là không thể không đáp ứng."</p><p>Giáo viên dạy ngữ văn đã từng nói, hai lần phủ định đại biểu cho khẳng định.</p><p>Khương Thanh Nguyên nhìn trái nhìn phải.</p><p>Đm nó đao đâu rồi???</p><p>Nghe thấy sự đồng ý của Khương Hành, ánh mắt Ngô Đồng sáng lên, nhưng cậu vẫn bình tĩnh nghe Alpha nói.</p><p>"Nhưng luôn không có ai ở nhà chăm sóc chúng, trong lòng sẽ bớt đi lo lắng phần nào sao?"</p><p>Khương Hành hỏi: "Thay vì kiểm tra việc theo dõi và chú ý đến động thái của chúng bất cứ lúc nào, trên thực tế, tôi khuyên cậu nên nhờ cha mẹ hoặc người thân bạn bè của cậu để giúp cậu chăm sóc hai đứa nhóc kia."</p><p>Ngô Đồng im lặng, Khương Hành đi thẳng vào vấn đề.</p><p>Không phải là cậu không nghĩ đến chuyện này, cậu nuôi dưỡng Tuyết Đoàn và Bì Đản trong nhà người khác một thời gian, nhưng... Cậu chưa bao giờ có thể tìm được ai để nhờ vả.</p><p>Cậu không có cha mẹ, bà nội Dương là người nuôi nấng cậu, hiện đang nằm viện, cậu không có nhiều bạn bè có thể yên tâm gửi nuôi chó mèo ở nhà đối phương, cho nên cậu chỉ có thể nghĩ đến việc tìm Khương Hành xem nhờ camera theo dõi ở nhà.</p><p>Nhưng trong mắt Ngô Đồng, trên thực tế còn có những cách khác có thể có tác dụng hơn.</p><p>Ngô Đồng trầm ngâm nói: "Thầy Khương, khi nào tôi cần ra ngoài một thời gian dài, tôi sẽ để trợ lý Tiểu Khương đến nhà trông chừng đi."</p><p>Khương Thanh Nguyên đang ngồi xổm trên mặt đất, nghiêm túc nghe lén: "?" Ý gì?</p><p>Khương Hành đang cầm cốc nước do Lạc Dương đưa tới uống liền bị mạch não của Ngô Đồng bóp nghẹt.</p><p>"Khụ khụ khụ!"</p><p>Dường như không có bất kỳ kẽ hở nào trong logic của việc để trợ lý chạy việc vặt.</p><p>Nhưng sẽ hoàn hảo hơn nếu như con chó được chăm sóc không phải là trợ lý.</p><p>"Thầy Khương, anh không sao chứ?" Ngô Đồng lo lắng hỏi.</p><p>Khương Hành ho khan nói: "Không sao."</p><p>Ngô Đồng nghĩ ra cách chăm sóc chó mèo của mình xong, tâm trạng rất tốt: "Vậy tôi sẽ nhờ Tiểu Khương đến giúp tôi coi nhà thường xuyên, hôm nay tôi đã làm phiền thầy Khương rồi..."</p><p>Khương Thanh Nguyên kẹp đuôi, chuẩn bị tuyệt vọng rời đi.</p><p>Khương Hành vội vàng ngăn Ngô Đồng lại, vốn đang nói lời tạm biệt với hắn: "Chờ một chút, Tiểu Đồng!"</p><p>Ngô Đồng sững sờ, lập tức cẩn thận lắng nghe với vẻ mặt ngoan ngoãn: "Có chuyện gì sao thầy Khương?"</p><p>Khương Hành xoa xoa thái dương đang giật giật đau nhức: "Tôi nhớ ra rồi, bảo mẫu mà công ty sắp xếp cho cậu vẫn chưa có, vẫn đang được chọn."</p><p>Ánh mắt Ngô Đồng sáng lên, nhưng cậu nhanh chóng nghi ngờ hỏi: "Công ty còn phân cả bảo mẫu cho nghệ sĩ sao?"</p><p>Tất nhiên công ty sẽ không quan tâm như vậy.</p><p>Đây là quyết định riêng của Khương Hành.</p><p>"Ừ, đó là tiêu chuẩn cho nghệ sĩ." Khương Hành mở mắt nói nhảm: "Chịu trách nhiệm về chế độ ăn uống và sinh hoạt hàng ngày của nghệ sĩ ở nhà, thuận tiện chăm sóc chó mèo cũng được."</p><p>Ngô Đồng vui mừng khôn xiết, hết lần này tới lần khác cảm ơn hắn.</p><p>Cúp điện thoại, Khương Hành triệu tập Lạc Dương đang tán một cô em trong đoàn diễn.</p><p>"Sếp, có chuyện gì sao?" Lạc Dương lập tức đi tới.</p><p>"Tìm cho tôi một bảo mẫu." Lời nói của Khương Hành rất ngắn gọn súc tích đi thẳng vào vấn đề.</p><p>Lạc Dương: "!"</p><p>Khương Hành chỉ cảm thấy sau khi đối phương nghe thấy chữ "bảo mẫu", đột nhiên giống như bị kim châm chích, vẻ mặt ngượng ngùng, hắn nhìn lên nhìn xuống người đối diện dưới với ánh mắt tục tĩu khó tả.</p><p>"Sếp có yêu cầu gì không?"</p><p>Khương Hành nghĩ nghĩ, còn chưa kịp mở miệng, đã nghe thấy Lạc Dương búng ngón tay hỏi: "Anh muốn nam hay nữ? Trên 18 tuổi hay trẻ hơn? Anh muốn lồi hay lõm? Trắng hay đen? Hay là ngoại hình giống Ngô Đồng? Yêu cầu của anh nhiều quá hay là để em tìm một quyển sổ để ghi chép những yêu cầu của anh nhé?"</p><p>"Nhưng điều quan trọng nhất là..."</p><p>Lạc Dương thì thầm vào tai Khương Hành, nhìn trái nhìn phải không thấy ai mới thấp giọng hỏi: "Anh muốn Alpha Beta hay Omega?"</p><p>Khương Hành: "?"</p><p>Hắn cảm thấy như thế nào lời vào trong miệng Lạc Dương cứ như không phải đang chọn bảo mẫu mà giống như tuyển phi hơn nhỉ?</p><p>Và tại sao lại còn có cả Alpha?</p><p>Sắc mặt Khương Hành đen như đáy nồi, hắn nghiến răng nghiến lợi.</p><p>"Không cần phải làm bảng đánh giá."</p><p>"Beta, nữ, không có yêu cầu về ngoại hình, nhưng tốt nhất là tốt bụng, cẩn thận và nấu ăn ngon."</p><p>"Và cần phải có kinh nghiệm trong việc chăm sóc chó mèo."</p><p>"Trên năm mươi tuổi, không có yêu cầu nào khác."</p><p>"Ồ, hóa ra gần đây thay đổi khẩu vị à, nhưng hơn năm mươi... Như này có thể làm mẹ luôn rồi, khẩu vị có hơi quá nặng đi." Lạc Dương thấp giọng lẩm bẩm, thở hổn hển, nhanh chóng ghi chép vào bản ghi nhớ.</p><p>Sau khi ghi nhớ tất cả các yêu cầu của Khương Hành, Lạc Dương cũng chịu khó viết PS ở cuối ghi chú.</p><p>Phải trông giống Ngô Đồng và Khương Thanh Nguyên.</p><p>Là cấp dưới chu đáo nhất của sếp, ngay cả khi sếp không nói ra một số yêu cầu ngầm, hắn cũng sẽ có thể tìm hiểu kịp thời và thêm chúng vào mục.</p><p>Bởi vì có thể da sếp mỏng xấu hổ khi nói điều đó.</p><p>Tiểu Lạc thân mật gật đầu xác nhận, trong lòng lại một lần nữa tự đánh giá mình là nhân viên xuất sắc của Giải trí Mục Đồng.</p><p><em>Đặng: Mk rất ít khi cmt. N thiết lập của ô LD này quá nát. Trợ lý gì mà bên sếp bao nhiêu năm mà k hiểu tính sếp, suốt ngày nghĩ vớ vẩn từ vụ đưa NĐ vào nhà đến vụ của KTN. H đến vụ bảo tìm bảo mẫu mà cũng nghĩ đc kiểu này cũng chịu. Loại trợ lý tự cho mk là thông minh này ghét vch.</em><br/>____</p><p>Sau khi trở về thành phố An Hải, cậu bận rộn vài ngày, đi dạo trên đường thì phát hiện đèn bắt đầu thắp sáng khắp nơi, trung tâm thương mại treo biển quảng bá hàng hóa năm mới.</p><p>Sau khi kết thúc hoạt động cuối cùng trong tay, Ngô Đồng vội vã về nhà.</p><p>Bảo mẫu của Khương Hành vẫn chưa đến, nhưng may mắn là chó mèo không làm ầm ĩ nên Ngô Đồng cũng không quá lo, khi trở về nhà kiểm tra tình hình chó mèo như thường lệ, xác nhận chúng khỏe mạnh và hoạt bát, sau đó thư giãn đầu óc.</p><p>Sắp đến giờ ăn tối, thời gian trước Ngô Đồng thường xuyên bận rộn bên ngoài và giải thích với Lạc Dương rằng hắn không cần phải đến để giao nhu yếu phẩm hàng ngày cho cậu thường xuyên nữa vì vậy tủ lạnh lúc này trống rỗng.</p><p>Trước mặt lại có một cơn chóng mặt như thể bàn, ghế và trụ tường trước mặt đang rung chuyển. Ngô Đồng yếu ớt giữ chặt cửa tủ lạnh, nhắm chặt mắt lại, rồi lại mở mắt ra, chỉ cảm thấy thế giới đã trở lại bình thường.</p><p>Điều này thường xảy ra trong thời gian gần đây, không có năng lượng, không thèm ăn, đôi khi còn sốt nhẹ, nhưng không ho hoặc hắt hơi.</p><p>Ban đầu Ngô Đồng nghĩ rằng thời kỳ ph*t t*nh sắp đến, tính toán ngày lần trước mới phát hiện cách thời gian ph*t t*nh tiếp theo vẫn còn xa, cậu thở nhẹ một hơi.</p><p>Những ngày này quá bận rộn, đi sớm về muộn, hiếm khi có thể đi ngủ trước mười hai giờ, cậu nghĩ chắc là do vì thể tạm thời chưa thể chấp nhận sự thay đổi mạnh mẽ trong sinh hoạt ở thời điểm hiện tại nên mới vậy.</p><p>Có một sự lười biếng từ xương truyền tới, cậu chỉ muốn trở lại chiếc giường ấm áp, bật máy sưởi rồi chui vào chăn ấm đi ngủ làm mới tinh thần của mình. Nhưng cậu lại không thể bỏ bữa.</p><p>Ngô Đồng mặc cho con husky một bộ đồ đồ màu đỏ bồng bềnh, sau đó đeo dây xích, dự định dắt chó đi dạo khi ra ngoài mua nhu yếu phẩm hàng ngày.</p><p>Có một trung tâm thương mại lớn gần nhà, nơi có sẵn tất cả các loại cửa hàng.</p><p>Thời tiết hôm nay rất tốt, mặt trời ló nhẹ, không có mưa gió, Ngô Đồng dắt Bì Đản đi trước, đầu tiên lấy một ít thức ăn cho thú cưng và đồ chơi nhỏ trong trung tâm mua sắm thú cưng dọc đường gửi đến Hạc Tê Loan, khi đi bộ đến quảng trường thương mại, cậu tạm thời để Bì Đản trong trung tâm chăm sóc thú cưng xung quanh trung tâm mua sắm.</p><p>Ngô Đồng ngồi xổm xuống xoa xoa đầu Bì Đản: "Cún ngoan, mi chơi với những bạn nhỏ khác trong đó một lúc nhé, lát nữa ta sẽ đón mi."</p><p>Khương Thanh Nguyên quay đầu liếc nhìn mấy bạn nhỏ đi tới đi lui khu vui chơi thú cưng phía sau, vẻ mặt tràn đầy kháng cự.</p><p>Chân trước đặt trên tay Ngô Đồng: "Gâu gâu" (Ba, hay là ba thả con về nhà đi, sau một ngày đi dạo với ba con mệt lắm rồi, thật ra con không muốn chơi với mấy đứa này đâu)</p><p>Ngô Đồng không thể hiểu được ngôn ngữ chó của husky, khi nó trả lời, cậu nghĩ rằng nó rất vui khi có một số lượng lớn bạn nhỏ chơi cùng như vậy, vì vậy cậu tự tin đưa dây xích cho nhân viên.</p><p>Đồ ăn duy nhất trong tủ lạnh ở nhà đã được tiêu thụ hết, bình thường cậu cũng lười nấu những bữa ăn phức tạp ở nhà một mình, Ngô Đồng trong lòng tích trữ đồ ăn nhanh đông lạnh yêu thích của mình, đẩy tấm rèm chống gió ra rồi đi vào trung tâm thương mại.</p><p>Thời điểm cuối năm đang đến gần, hiếm khi thấy mô hình bán hàng của công ty bất động sản ngay khi bước chân vào cửa, những nhân viên bán nhà bên cạnh mô hình đang tận tâm giới thiệu tòa nhà riêng của mình cho khách hàng.</p><p>Cửa hàng được trang trí đẹp mắt xếp cạnh nhau, dòng người liên tục ngược xuôi, một vài đứa bé cười khúc khích chạy quanh cha mẹ chúng, Ngô Đồng cẩn thận né tránh chúng.</p><p>Khi cậu đi ngang qua mô hình bán nhà, cậu đột nhiên nghe thấy ai đó gọi tên mình.</p><p>"Ngô Đồng!"</p><p>Ban đầu Ngô Đồng còn tưởng rằng đó là ảo giác của mình, nhưng mãi cho đến khi người đàn ông gọi lên lần nữa cậu mới đột nhiên quay đầu lại.</p><p>Mắt cậu chớp chớp, thật sự không nhận ra ai, phải mất hai giây mới phản ứng lại, gọi tên người đó một cách chính xác: "Đoàn trưởng?"</p><p>Người đàn ông bước ra từ phía sau mô hình bán nhà ngạc nhiên đến gần cậu: "Anh cứ nghĩ mình nhìn nhầm cơ, hóa ra là cậu thật. Ngô Đồng, sao cậu lại ở đây?"</p><p>Nghe thấy câu hỏi của hắn, sự ngạc nhiên khi gặp lại người bạn cũ lóe lên hai lần trong mắt Ngô Đồng liền suy yếu hai điểm.</p><p>Cậu nhớ mấy ngày trước, đoàn trưởng đặc biệt nhắn tin cho cậu báo lịch tham dự buổi họp lớp của lớp kịch, và theo ngày đoàn trưởng nói tình cờ chính là tối nay.</p><p>Lúc đó, để tránh Bạch Thanh Phong, cậu nói với đoàn trưởng rằng đêm đó cậu bận công việc nên không thể tham gia.</p><p>Kết quả là, khi cậu đang lang thang quanh trung tâm thương mại, cậu đã chạm mặt với đoàn trưởng...</p><p>Tuy nhiên, dù sao cũng gặp được bạn học cũ, đoàn trưởng cười đến mức không nhìn thấy mắt đâu, hắn cũng không để ý đến sự bất thường của Ngô Đồng chút nào, nhiệt tình nói: "Có phải chuyện bận đã được giải quyết xong rồi không. Vậy thì đi tụ họp đi, hầu hết mọi người trong lớp kịch đều đến đấy, tất cả đều là người quen. Chúng ta cùng nhau dùng bữa, trò chuyện, một vài người trong số họ đã rất thành đạt, có thể tương tác thêm tới chút quan hệ của mình. Tương lai sau này, nhỡ may mọi người gặp lại còn có chút thuận tiện."</p><p>Nếu đoàn trưởng đã nói như vậy rồi thì Ngô Đồng cũng không thể từ chối được nữa.</p><p>Đoàn trưởng nói với nhân viên tư vấn bán nhà: "Tôi sẽ suy nghĩ lại sau." Rồi trò chuyện với Ngô Đồng một cách trìu mến, đi bộ đến gara rồi lái xe đến khách sạn nơi mọi người đang dùng tiệc.</p><p>Trước khi lên xe, Ngô Đồng cầm tay nắm cửa xe, lông mày đẹp trai hơi cau lại.</p><p>Dường như cậu đã quên một cái gì đó, nhưng cậu không thể nhớ nó trong một thời gian ngắn được...</p><p>Nhưng khi đoàn trưởng nhận thấy vẻ mặt của cậu rồi hỏi, Ngô Đồng chỉ lắc đầu cười nhẹ rồi đóng cửa xe lại, nghĩ rằng ngay cả khi cậu không nhớ được, nó chắc chắn không liên quan gì đến đoàn trưởng đâu và dự định sẽ cố gắng nhớ lại sau.<br/>____</p><p>Khách sạn năm sao tráng lệ, chạm khắc mạ vàng và ngọc bích, thể hiện sự sang trọng cao sang ở khắp mọi nơi.</p><p>Sảnh tiệc trên tầng chín được Hội cựu sinh viên của Trường Điện ảnh và Truyền hình đặt tiệc, bữa tiệc vẫn chưa bắt đầu nhưng khách đã có mặt đầy đủ, mọi người ăn mặc gọn gàng và rực rỡ, một số cô gái mặc đầm nhiều màu sắc khác nhau, bao gồm cả một số ngôi sao hạng hai và hạng ba nổi tiếng, thu hút những người phục vụ chờ đợi ở bên cạnh để ngắm họ trong thời gian rảnh rỗi.</p><p>Trong số đó, bắt mắt nhất là Bạch Thanh Phong, người đang đứng giữa đám đông đang nói chuyện hùng hồn.</p><p>Bản thân cậu ta sinh ra đã là một ngôi sao nhí, trong quá trình huấn luyện quân sự, cậu cũng đã giành được một làn sóng tìm kiếm nóng với bức ảnh cậu ta nhìn vào máy ảnh nở nụ cười. Cư dân mạng thở dài thấy bản thân lớn lên theo hai nghĩa- nhìn cậu ta lớn lên như một con người và xem các tác phẩm của cậu ta mà lớn lên.</p><p>Nhưng rất nhanh đã bị người bạn ngồi bên cạnh Bạch Thanh Phong tên là Ngô Đồng làm chuyển hướng, cậu ngồi bệt trên mặt đất ôm đầu gối, dựa vào cánh tay để lộ ra nửa khuôn mặt. Làn da của Omega trắng sứ và thanh tú, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn khó quên, khuôn mặt đang ngủ để lộ nét mặt thanh tú và ngoan ngoãn, điều này khiến mọi người rất tò mò về việc đôi mắt đó sẽ tinh lanh như thế nào khi mở ra.</p><p>Cho nên Bạch Thanh Phong khó lắm mới mua được hot search lại thành may áo cưới cho Omega này.</p><p>Một người bạn học cũ trong lớp kịch bên cạnh nói: "Mặc dù sau khi tốt nghiệp không lâu, nhưng tôi vẫn nghĩ về những ngày ở trong lớp kịch, thật sự là hoài niệm. Đặc biệt là khi tôi nhìn thấy Ngô Đồng và Thanh Phong xuất hiện trong cùng một khung hình, một người em trai ngoan ngoãn và một người đẹp quyến rũ... Đúng rồi Thanh Phong, tối nay Ngô Đồng sẽ đến chứ?"</p><p>Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Bạch Thanh Phong, khiến nụ cười trên khóe môi hắn hơi cứng lại.</p><p>Trong mắt bọn họ, Ngô Đồng đồng ý gia nhập đoàn kịch vì cậu ta, mỗi lần biểu diễn đều biểu diễn trên cùng một sân khấu, cậu là người bạn tốt không thể tách rời.</p><p>Nhưng không ai biết rằng cậu ta và Ngô Đồng đã tách nhau khi năm họ mười chín tuổi, Ngô Đồng đã xin rời khỏi lớp diễn xuất để chăm sóc bà nội Dương, cậu không có thời gian tham gia vào các hoạt động của lớp diễn xuất.</p><p>Tuy nhiên, biểu cảm không được tự nhiên của Bạch Thanh Phong chỉ thoáng qua như một tia chớp, chỉ riêng kỹ năng diễn xuất được mài giũa cũng đủ để cậu ta tự do kiểm soát dây thần kinh trên khuôn mặt, để mọi người không thể tìm ra sai lầm.</p><p>Cậu ta chống cằm lẩm bẩm một lát, nhớ lại cuộc nói chuyện với đoàn trưởng.</p><p>"Tối nay cậu ấy có việc phải làm, có lẽ cậu ấy sẽ không đến."</p><p>Một số người đã thất vọng.</p><p>Danh tính ngôi sao nhí của Bạch Thanh Phong ít nhiều sẽ có một số rào cản với những người trong số họ vào học viện điện ảnh và truyền hình chỉ nhờ vào kỳ thi nghệ thuật. Mặc dù Bạch Thanh Phong luôn nở nụ cười dễ gần hiền lành trên môi, nhưng vì một số lý do, cậu ta luôn khiến mọi người cảm thấy nụ cười kia không thể xuyên thấu vào đồng tử.</p><p>Ngược lại thì Ngô Đồng, một Omega trông rất lộng lẫy, thoạt nhìn có vẻ gai góc nhưng lại có mối quan hệ tốt với nhiều người hơn trong số họ.</p><p>Vào những ngày trong tuần, khi cậu lặng lẽ học lời thoại của mình một mình, khuôn mặt xinh đẹp của cậu có một sự nghiêm túc khó gần. Nhưng một khi bạn chọc thủng sự bình tĩnh rõ ràng của cậu chẳng hạn như một cái vỗ nhẹ vào vai, Omega sẽ không ngần ngại thể hiện một nụ cười ngọt ngào rõ ràng khi cậu ấy nhìn bạn, đôi mắt hoa mai thông minh được uốn cong thành lưỡi liềm, trông cực kỳ ngại ngùng.</p><p>Mặc dù đôi khi cậu có một chút phòng thủ trong mắt khi tiếp xúc với Alpha, nhưng sự phòng thủ này do bản tính tự nhiên của cậu còn hơn so với sự đạo đức giả đi kèm với nó mọi lúc của người khác.</p><p>Nhìn rõ sắc mặt người nọ, Bạch Thanh Phong không vui, nhưng cậu ta cũng không nói gì.</p><p>Bầu không khí có chút lạnh xuống, có người chuyển đề tài.</p><p>Bản thân Bạch Thanh Phong đã ra mắt với tư cách là một ngôi sao nhí và cực kỳ nổi tiếng, với một vài bộ phim truyền hình được phát sóng khi còn đi học và sau khi tốt nghiệp, cậu ta đã trở thành một hit nhỏ, và bây giờ cậu ta là người hút ánh nhìn nhất trong đoàn kịch của họ cho đến nay, chủ đề của mọi người đều xoay quanh Bạch Thanh Phong.</p><p>Sau vài lời nịnh nọt, mặt Bạch Thanh Phong đỏ bừng trong gió xuân, như thể cậu ta đã uống ba ly rượu trắng trước khi bữa tiệc bắt đầu.</p><p>Ngày càng có nhiều người có mặt.</p><p>Có người hỏi: "Thanh Phong, hôm nay không phải đoàn trưởng tập hợp chúng ta sao, sao đoàn trưởng còn chưa tới mà cậu đã chiêu đãi chúng tôi rồi?"</p><p>Bạch Thanh Phong nghẹn ngào, trong lòng thầm nghĩ "Không phải các người cứ quấn lấy tôi nịnh nọt tôi sao, giờ lại đổi thành tôi chiêu đãi các người rồi?"</p><p>Cậu ta mỉm cười như thể ngay cả góc môi cũng đã được đo, khuôn mặt cậu ta không thay đổi khi nghe thấy tiếng hô từ cửa.</p><p>"Bởi vì nhân vật chính là người xuất hiện cuối cùng!"</p><p>Ngay khi mọi người quay đầu lại, họ nhìn thấy đoàn trưởng của họ bước vào ở lối vào của phòng tiệc với một nụ cười trên khuôn mặt.</p><p>Phía sau anh ta là một thanh niên cao thẳng trong chiếc áo khoác len mỏng màu trắng.</p><p>Không biết liệu "Nhân vật chính" mà đoàn trưởng nhắc đến có đang nói chính mình hay không, hay anh ta đang mô tả Omega xinh đẹp này, người đã lấy đi mọi ánh nhìn của khán giả ngay khi cậu ấy xuất hiện.</p><p>"Ngô Đồng!" Có người kinh ngạc hô lên.</p><p>Đoàn trưởng mỉm cười nói: "Tôi cũng ở đây đó, đừng mặc kệ tôi thế chứ!"</p><p>"Đoàn trưởng!" Người nam nhân lên tiếng hòa giải.</p><p>Khi tất cả mọi người đã đến đầy đủ, mọi người chọn một chỗ ngồi rồi ngồi xuống, có người cố ý rời vị trí bên cạnh Bạch Thanh Phong cho Ngô Đồng, nhưng Ngô Đồng đi theo đoàn trưởng rồi ngồi xuống bên cạnh anh ta.</p><p>Mọi người thản nhiên trò chuyện về tình hình gần đây của mình.</p><p>Nhưng chủ đề đang nói chuyện không thể nào tránh khỏi xoay quanh Bạch Thanh Phong.</p><p>"Thanh Phong, gần đây cậu làm gì?"</p><p>Bạch Thanh Phong cắn nhẹ miếng bít tết thịt bê: "Tôi đang quay phim."</p><p>"Phim gì?" Câu hỏi là như vậy, nhưng đôi mắt của người đàn ông mở to vì ngạc nhiên, hiển nhiên trong lòng đã có câu trả lời: "Tôi nghe nói cậu quay phim cùng nhóm với Khương Hành, là thật sao?"</p><p>Nghe thấy chữ "Khương Hành", Ngô Đồng lập tức ngẩng đầu lên nhìn Bạch Thanh Phong phía đối diện, chỉ thấy cậu ta cười nhẹ.</p><p>"Đúng vậy, là quay phim với thầy Khương, nhưng bộ phim của thầy Khương đến bây giờ vẫn chưa được công bố với thế giới bên ngoài, cho nên mọi người giúp tôi giữ bí mật nhé." Ngón trỏ của Bạch Thanh Phong đặt trên đôi môi chỉnh tề của cậu ta.</p><p>Thầy Khương quay phim suốt thời gian qua, bận rộn đến mức không có thời gian về nhà, điều này Ngô Đồng rất rõ ràng.</p><p>Nhưng cậu không biết Khương Hành lại đang quay phim cùng Bạch Thanh Phong.</p><p>Cậu dùng dao nĩa chọc vào đĩa salad rau của mình với một chút khó chịu.</p><p>Cậu không biết tại sao cứ có cảm giác bắp cải nhà mình bị một con lợn chạm vào.</p><p>"Hay ghê, tôi cuzng rất muốn quay phim với thầy Khương!"</p><p>"Khi nào cậu đạt đến cấp như Thanh Phong, cậu cũng có thể quay phim cùng thầy Khương."</p><p>Bạch Thanh Phong cười không nói gì.</p><p>"Thanh Phong, thầy Khương là người như thế nào?"</p><p>Bạch Thanh Phong suy nghĩ một hồi: "Tôi cảm thấy tính cách của thầy Khương tương đối lạnh lùng."</p><p>Ngô Đồng đột nhiên ngẩng đầu lên: "?"</p><p>Vớ vẩn, rõ ràng là rất dịu dàng, rất ấm áp, đặc biệt tốt với nhân viên của mình.</p><p>Bạch Thanh Phong: "Thầy Khương là một mọt phim, dường như trong cuộc sống không có gì khác ngoài đóng phim, anh ấy là một tiền bối rất tận tụy."</p><p>Ngô Đồng cảm thấy câu này cũng sai.</p><p>Thầy Khương có nhiều sở thích.</p><p>Anh ấy thích xe hơi và đồng hồ, bãi đỗ xe và tủ đồng hồ của anh ấy đã đầy.</p><p>Thầy Khương cũng thích tài chính, mặc dù anh ấy có quay phim, nhưng tủ sách ở nhà có đầy đủ các cuốn sách tài chính được viết bằng nhiều ngôn ngữ khác nhau.<br/>____</p><p>Ngô Đồng vặn lại trong lòng.</p><p>Đột nhiên, có người nói: "Nếu muốn biết Khương Hành thế nào, hỏi Ngô Đồng không phải sẽ thích hợp hơn sao?"</p><p>"Sao cậu lại nói như vậy?" Ngay sau đó có người bối rối hỏi.</p><p>"Không phải Ngô Đồng được Khương Hành ký hợp đồng sao?" Người đàn ông nói như một lẽ đương nhiên: "Ngô Đồng có lẽ sẽ tiếp xúc nhiều hơn với ông chủ của mình đúng không?"</p></div>
Sửa thông tin truyện
Tên truyện
Tác giả
Thể loại (csv)
Cover URL
Mô tả
Một ngày nọ, lưu lượng đang nổi Ngô Đồng lên Weibo cao giọng công khai chuyện tình yêu của mình với đỉnh lưu Khương Hành. Mọi người đều biết, Ngô Đồng giới tính là Omega nhưng lại cùng với Alpha trợ lý tên là Khương Thanh Nguyên có mối quan hệ dây dưa vô cùng mập mờ. Đám cư dân mạng ngồi hóng drama không ngại nhiều chuyện cứ thế ngồi chờ Ngô Đồng cùng Alpha kia hợp lực cắm sừng Khương Hành. Nhưng thế dell nào lại chờ được tin hai con hàng kia cắm sừng lại cậu. Trong ảnh là hình hai Alpha hàng đầu đang ôm nhau trìu mến trên giường bệnh, đôi môi mỏng của Khương Hành chạm nhẹ vào trán của Alpha kia, nếu bỏ qua về mặt giới tính thì bức ảnh này nhìn đến vô cùng hài hòa. . #Đỉnh lưu Khương Hành yêu đương AA, hai mối tình tay ba 2 A- 1 O. #Ngô Đồng đầu đội sừng rồi, bị hai tên đồng tính lừa gạt tình cảm, mỗi cái hastag sau đều bạo hơn cái hastag trước, cư dân mạng lúc đó đều hóa đá. Ngoài kia thế giới gió tanh mưa máu, trong nhà Ngô Đồng cũng mưa máu gió tanh với "tiểu tam". Khương Hành: "Tiểu Đồng, em nghe anh giải thích!" Ngô Đồng: "Chia tay!" Khương Hành: "Anh thật sự không có hôn nó..." Ngô Đồng: "Ảnh chụp rành rành như vậy, tôi có mắt đấy, tôi cũng không mù đâu. Chúng ta chia tay đi!" Khương Hành: "Nó là con ruột của chúng ta!" “???” Ngô Đồng xù lông, chỉ vào thằng "Con trai ruột" cao gần 1,9m cách mình chưa đầy năm tuổi: "Đội sừng cho tôi cũng đừng tìm lý do hoang đường như này mà giải thích chứ? Cút! Chia tay đi!" Khương Thanh Nguyên: “...” Ba đừng nói vậy, đúng thật là ba sinh con ra đó. Gọi tiếng 'ba' lâu như vậy rồi, ba thật sự để con kêu cho vui tai á hả 😀😀 Mẹ nó chứ, muốn hét lên câu cảm lạnh 😊 Khương Hành là cựu đỉnh lưu một thời- nay là giám đốc của Tập đoàn giải trí Mục Đồng, sau nhiều năm trôi qua vẫn đẹp trai lắm tiền, trong nhà có một cậu con trai cao phú soái, nhưng hắn lại vẫn còn độc thân. Vừa bước chân vào nhà liền trở thành mẹ, hai cha con vô cùng đẹp trai đứng cạnh bên nhau ngồi hưởng phú quý. Vô số Omega lùa tới như gà, miệng quàng quạc như vịt nhưng không một ai tiến cửa thành công. ... Có một ngôi mộ được chôn cất trong trái tim Khương Hành, đó là người yêu mà đến ch.ết cũng không quên, là mẹ ruột của con trai hắn, sinh mệnh của người ấy mãi mãi dừng lại ở tuổi đôi mươi. Khương Hành nghĩ rằng mình sẽ rất cô đơn và sống với con trai cho đến hết đời, nhưng lại không ngờ sẽ có một ngày hắn lại cùng con trai trở lại mười mấy năm trước. 1. AxO, con trai là con ruột Tên lúc trước: Lão bà không thừa nhận con là em ấy sinh 2. Thiết lập quay lại quá khứ, không phải thế giới song song 3. Điềm văn, giới giải trí, trùng sinh, ABO, nhẹ nhàng Tóm tắt bằng một câu: Qua một đêm tự dưng có thêm chồng con. Đặng: phần đầu thằng con hơi láo với công là có lý do, góc nhìn của m.n là người đọc nên thấy công 10/10. Nhưng với con của 2 người nó bị tiêm nhiễm bởi 7 cô 8 dì và bên ngoài. Nó không phải người đọc nó không thể hiểu hết công. Đối với nó cha Alpha của nó là 1 người bỏ bê con cái. Nói yêu ba Omega của nó mà lại nghe theo mấy bà cô ở nhà đi xem mắt (mặc dù k xem) M.n đừng thấy nó hỗn mà không thích nó, sau này mọi chuyện sẽ sáng tỏ.
Nguồn